Thứ Năm, 4 tháng 1, 2018
[Review sách] Bắt trẻ đồng xanh (Catcher in the Rye của Salinger) - Một cái nhìn mới về con người quanh ta
Mở đầu câu truyện là việc chàng thanh niên 16 tuổi nước Mỹ bỏ học và đứng từ ngọn đồi cao nhìn xuống trường Spencer và hồi tưởng lại những "thứ rác rưởie" những ngày qua cậu gặp phải.
Nỗi cô đơn có thể nói là thứ xuyên suốt cuốn sách khi mà chàng trai có một cách nhìn đời rất trần trụi, nhìn đâu cũng thấy sự bộ tịch và chướng mắt.
Tất nhiên là tôi cũng đã đọc review cuốn sách này trước khi cầm nó lên lần đầu tiên, nhưng quả thực tôi sẽ không bày tỏ quan điểm là tôi ủng hộ cách sống, cách nhìn nhận mọi việc của nhân vật chính hay không.
Và vì lẽ đó nên tôi mới nói chàng thanh niên có một cái nhìn mới, anh ta nhìn mọi thứ với ánh mắt tiêu cực của tuổi mới lớn khi đều bất bình với mọi sự xung quanh. Cậu chán trường học, chán lũ bạn bộ tịch, những con người bộ tịch và xã hội xung quanh nhưng lại có tình yêu to lớn với gia đình khi mà hai cô em gái được nhắc đến hầu như xuyên suốt cuốn truyện: Allie và Phoebe.
Bên cạnh đó, còn một người con gái mà cậu có tình cảm, thứ làm tôi luôn mong chờ khi chưa đọc xong cuốn sách là một cuộc trò truyện qua điện thoại giữa cậu và Jane, tôi muốn biết về Jane hơn khi mà cậu đã giới thiệu tự thuật về một cô gái hay ho đến thế. Nhưng chắc chắn không dưới 3 lần trong cuốn sách, cậu đã nhấc ống nghe lên nhưng lại không gọi cho Jane, mà lại gọi cho cô người tình nhạt nhẽo và chán nhách.
Một số người đọc trước đã thất vọng về cái kết của "Bắt trẻ đồng xanh", khi mà chàng trai có ý định bỏ đi và sống một cuộc sống du mục và cô độc (trong một cái chòi nhỏ), nhưng riêng tôi thì không.
Khi chàng trai gặp Phoebe và nói về ý định bỏ đi của mình, cậu đã được cảm động bởi người em và từ bỏ quyết định ra đi, đó là quyết định đúng đắn ở cái tuổi 16 của cậu, khi mà tôi chắc chắn rồi cậu cũng sẽ quay trở về thôi khi mà trong túi chẳng còn xu nào và chẳng ai nhận cậu và cậu có thể sống sót được khi mới ở tuổi đó, và với một công tử như cậu.
Và cũng sẽ là quá phi thực tế khi mà cậu ra đi, lúc đó cuốn truyện sẽ như một cuốn sách đọc để giải trí khi mà cái kết cuối cùng lại chính là điều con người ta mong muốn nhất.
Kết lại, mình đánh giá truyện này không sâu sắc lắm, dù nó được đánh giá khá cao trên goodread và qua các review trên mạng, có thể một phần do dịch giả, và mình rất ghét cái bọn review sách mà suốt ngày thấy khen, khen dù mình thấy cuốn đó chả có gì đặc sắc.
Đánh giá:
Hành văn: 6
Nội dung: 6
P/S: Nếu hiện tại bạn chưa tìm được cuốn nào hay, xin hãy đọc Suối Nguồn - Ayn Rand
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét