Thứ Tư, 24 tháng 10, 2018

Giáo dục đại học ở Hàn Quốc và những trăn trở cho Việt Nam

Tôi đang theo học chuyên ngành Computer Science (Khoa học máy tính) tại viện KAIST - Hàn Quốc, là trung tâm nghiên cứu khoa học hàng đầu ở xứ sở kim chi và cũng xếp thứ hạng cao trên thế giới (thứ 34 theo thống kê của năm 2018 trên topuniversities.com).
Đã qua nửa kì mùa thu ở đây, có một số đặc điểm mà theo tôi làm nên sự khác biệt hoàn toàn về mặt chất lượng so với giáo dục đại học ở Việt Nam.
1. Nội dung thi bao gồm tất cả những thứ học trên lớp, đề thi sẽ gồm tầm 10-15 câu hỏi tự luận hỏi về bản chất của những nội dung đã học trong cả quá trình học. Ví dụ tôi học 1 môn là Operating System, mỗi tuần sẽ review 1 bài báo và thi sẽ yêu cầu sinh viên phải hiể toàn bộ bản chất của tất cả bài báo để trả lời những câu hỏi tự luận.
2. Nội dung học: Ở Việt Nam luôn học những thứ rất cũ, tất nhiên ở KAIST người ta cũng học từ những thứ cơ bản, nhưng ở đây 1 kì kiến thức bao hàm rất nhiều, lượng bài tập và lý thuyết gấp mấy lần Việt Nam, do đó khi học môn một học mới, không chỉ có kiến thức nền tảng, sinh viên còn được dạy những kiến thức mới mà thế giới đang theo đuổi để không bị tụt hậu.
3. Project: Ở đây, mỗi project đều phải làm hoàn chỉnh, gần như có thể viết được 1 bài báo và submit một cách hoàn chỉnh. Các đề tài đều là hot trend so với thế giới bên ngoài, ngoài ra môi trường đa văn hoá giúp cho việc teamwork trở nên có trách nhiệm và thú vị hơn nhiều. Ví dụ như kỳ này tôi làm project môn Text Mining với 2 bạn người Pháp, rõ ràng là sự khác biệt lớn khi làm project ở VN, thường là những chủ đề "buồn cười", nào là quản lý sinh viên, lập trình shell, mạch led, các thầy ở Việt Nam cũng buồn cười, đi học nước ngoài về mà tư duy úi xùi, bảo sao không làm sinh viên Việt Nam lớn được. Đành là cơm áo gạo tiền, nhưng chẳng phải môi người đều góp 1 ít làm nước mình chạy lùi lại với thế giới hay sao.
4. Ý thức sinh viên: Ở đây những việc như gian lận thi cử, đạo văn sẽ bị trừng phạt rất nặng, tất nhiên là đâu cũng có, nhưng so với mức độ thì không thể so với khi tôi học ở Bách Khoa.Vào phòng thi, tất cả đều im lặng từ đầu tới cuối, thi 3 tiếng mà không ai nói câu này, xin giấy thi thì giơ tay đến khi giám thị nhìn thấy mới thôi chứ không làm ồn. Trái lại, ở VN vào phòng thi là đủ các thành phần nào là quay cóp, nhòm bài, bàn tán xôn xao, cũng là 1 lí do khi học ở Bách Khoa tôi luôn chui lên bàn đầu cho đỡ bị phiền mỗi khi vào phòng thi mặc dù mấy đứa bạn tôi lúc nào cũng rủ xuống bàn cuối ngồi dễ trao đổi. Nên đảm bảo sự chính trực từ những thứ nhỏ nhất.

Tôi nghĩ đây cũng là lý do mà nhiều người đi ra ngoài rồi không muốn quay về, lỗi của cả hệ thống, giờ về để chuốc bất mãn hoặc sống theo nó, thật đáng buồn.

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2018

What should be done as soon as possible? - Diego Aguilar

1. Never be friends with people you don't want to.
2. Get rid of Facebook.
3. Eat healthier.
4. Always put yourself first, before anything, and by anything I mean anyone.
5. Share knowledge.
6. Appreciate everyday you have because as we can't tell the future, is better to be thankful.
7. You can do whatever the fuck you want as long as it doesn't bother the others.

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2018

[Tự sự] Một mình

Hè vừa qua, khi còn ở Hà Nội, tôi và em hay rong ruổi các con đường, là những trưa nắng cháy da cháy thịt những hôm hạ chí, là những đêm giông về ngả nghiêng phố xá, hay những sáng sớm vội vã để đến với em theo dòng người hối hả nhiệm sở. Thời tiết Hà Nội độ ấy ẩm ương lắm, có thể vừa mới đó nắng rồi trút mưa ngay được.

Những lúc bên em, tôi hay vu vơ đôi câu, kể ra tôi là kẻ hay hát, không biết yêu đời hay không nhưng tôi luôn nghĩ âm nhạc là thứ xoa dịu tâm hồn tôi, đôi khi để tôi bỏ mình ở lại sau lưng dòng đời một chút để ngắm người ta qua lại. Tôi hát nhiều lắm, nhưng mỗi lúc chỉ có hai đứa ngồi với nhau ở 1 góc nào đó, có thể là hồ Văn Quán, có thể là quán nước ven đường, tôi lại nhẩm một đôi câu trong bài hát Một mình - Thanh Tùng:
" Vắng em đời còn tôi với tôi
   Lá khô mùa này lại rơi
   Thương em mênh mông chân trời lạ
   Bơ vơ, chốn xa xôi"

Được cái dù người yêu tôi trẻ con, tính tình hơi thất thường, nhưng là người hiểu chuyện và chấp nhận mọi chuyện rất nhanh, thành ra tôi cũng yên tâm đôi phần để theo học và nghiên cứu. 

Thứ Ba, 2 tháng 10, 2018

[Korea tự sự ]Một độ lập thu

Mỗi đoạn đời người tôi đều gắn với những con đường khác nhau. Khi còn đi học là đường đến trường, khi đi làm là vội vã sáng sớm chen lấn giữa đông đường tấp nập, có khi là ngõ vào ký túc xá em mỗi buổi chiều muộn.
 Mỗi đoạn đường đi qua đều gắn sâu vào tâm tưởng, giờ đi học lại, độ này ở đây nhiệt độ đã giảm sâu hơn nhiều so với Hà Nội, không khí khô và cảnh sắc đã sang thu đôi phần, con đường đi qua là hoa trắng